-
-
-
Tổng tiền thanh toán:
-
// thay = width tương ứng
// thay = height tương ứng
10 tác giả nữ viết sách sau 40 tuổi mà bạn nên đọc
0 Bình luận ... Được đăng bởi Admin
Một lời nhắn rằng thế giới vinh quang không chỉ dành cho những người tuổi trẻ tài cao. Thường thì những người có mong muốn sáng tạo này sẽ cảm thấy những gì họ đang làm đã là quá muộn.
Một việc gần như không thể chịu đựng là, khi bạn thức đêm thức hôm một mình gõ nên những dòng trong cuốn tiểu thuyết đầu tay, hay khi nhận được những lời từ chối tiên tiếp từ các tạp chí văn học, đấy là chưa so sánh bản thân với những nhà văn hoặc nhà thơ khác cùng độ tuổi – hay tệ hơn – những người trẻ – những người đã ghi dấu ấn với tên tuổi của họ. Đặc biệt là bây giờ, khi sự xuất hiện online của một tác giả cũng được coi trọng không kém chất lượng tác phẩm của anh ấy hoặc cô ấy, khi những bức ảnh xinh đẹp thường ngày và những tấm hình Instagram về cuốn-sách-vừa-đọc ngày càng trở nên phổ biến, thì người ta càng dễ dàng mắc vào một cái bẫy của việc đếm-số-từ và nghĩ rằng nếu không tạo ra được tác phẩm lớn của mình ở cái tuổi 18 (hay 21, 25, 30, 35…) thì sẽ cạn hết vốn từ của cả đời.
May mắn thay, 10 người phụ nữ này – và vô số những tác giả khác – đã không nghe theo tiếng gọi bên trong đầy lý thuyết đó và vẫn phát triển sự nghiệp văn chương của họ ở cái tuổi về sau (trong phần lớn trường hợp, sau nhiều năm của những bản thảo đầu tiên, những ý tưởng bị gạt bỏ và những cảm xúc yêu thương bị giết chết). Bên cạnh việc duy trì lối viết tốt không thể chịu nổi, mỗi cuốn sách này đều là một lời nhắn đầy cảm thông rằng, sẽ luôn có thời gian cho cái tên của bạn xuất hiện trên trang sách.
1. Katherine Heiny - Single, Carefree, Mellow: Stories
Tác giả này, ngoài việc là một người kể chuyện tuyệt đỉnh ra thì có một sự nghiệp với hai bài học giá trị cho những người viết văn ngày nay. Bài học đầu tiên chúng ta học được từ câu chuyện của bà, “Làm thế nào để tạo ấn tượng sai lầm”, là bài học khi bị từ chối đến 31 lần trước đó, ở tuổi 25, bà đã gửi tác phẩm cho The New Yorker – và nó đã được xuất bản.
Điều này có vẻ báo trước một thành công trong sự nghiệp văn chương sắp tới, tuy nhiên sau đó suốt 10 năm gì đấy Heiney không xuất bản cuốn sách nào, mà chỉ viết tiểu thuyết cho người mới trưởng thành (Young Adult Novel) dưới một bút danh cho đến khi xuất bản Single, Carefree, Mellow (Tạm dịch: Độc thân, vô lo, mềm mại) gần đây – một tập truyện ngắn bao gồm cả truyện đầu tiên khiến tên bà xuất hiện trên bản đồ. Heiny đã 47 tuổi khi Knopf xuất bản tập truyện này. (Và đó là bài học thứ hai – sẽ không có hạn sử dụng nào cho cuốn sách đầu tiên của bạn, miễn là bạn vẫn đang cố gắng.)
2. Clair Fuller - Our Endless Numbered Days
Fuller, người viết tác phẩm Our Endless Numbered Days (Tạm dịch: Những ngày không bao giờ hết của chúng ta) năm 2015, là một trong những tác giả không sợ thừa nhận rằng mình sẽ không bước vào danh sách “dưới 40 tuổi” được dù đã cùng với người đồng nghiệp – Antonia Honeywell – tiểu thuyết gia trên 40 tuổi cùng ra mắt và tạo nên nhóm Prime Writers, một nhóm ủng hộ công việc của những tác giả mới vào nghề đã không còn trẻ. “Tôi muốn nghĩ rằng tất cả những trải nghiệm của cuộc đời tôi – những đứa trẻ, công việc, hành trình, tình yêu, ly hôn (cũng không nhất thiết phải theo trình tự đó) – giống như một loại phân bón cho mảnh đất lịch sử phì nhiêu để tôi có thể ngẫm ngợi”, Fuller viết về quan điểm tác giả của bà trên The Guardian.
3. Mira Jacob - The Sleepwalker's Guide to Dancing
Vào năm 2014, Mira Jacob xuất bản cuốn sách đầu tay, The Sleepwalker’s Guide to Dancing (Tạm dịch: Hướng dẫn nhảy của kẻ mộng du), một sử thi hoành tráng về một gia đình bị chia cắt giữa quá khứ và hiện tại, giữa Ấn Độ và Mexico, được kể với giai điệu vừa hài hước vừa đau thương. Jacob đã dành 10 năm cho cuốn sách trước khi bà được nhìn thấy nó xuất bản ở tuổi 41. “Chẳng có ai tán dương câu chuyện đó cả”, bà trả lời với Kirkus Review. “Nhưng những thứ đó, từ việc dành những cuối tuần ngồi trong phòng khi đáng lẽ ra có thể ra ngoài giao du hoặc ít nhất cũng không phải nghĩ rằng liệu mình có là một nhà văn thực sự hay không, những thứ đó thực sự đáng kể. Bạn sẽ không phải là ngôi sao trẻ tuổi tiếp theo, bạn chỉ là chính mình thôi. Thành công phải mất thời gian, và không sao cả.”
4. Elizabeth Strout - Amy and Isabelle
Có thể bạn sẽ biết đến Strout như một ứng viên cực “ngầu” của một giải thưởng văn chương nhỏ trong Pulitzer, giải thưởng bà được nhận năm 2009 cho cuốn sách gồm những câu chuyện liên kết với nhau –Oliver Kitteridge. Thành tựu này đến chỉ sau 10 năm sau cuốn tiểu thuyết đầu tay của bà, Amy and Isabelle(Tạm dịch: Amy và Isabelle), được xuất bản khi Strout đã 42 tuổi. “Khi là một nhà văn bạn sẽ sống với cảm nhận riêng về sự lập dị. Thế rồi tôi chỉ cần đến thư viện, nơi mọi thứ đã bày ra trước mắt, giống như kiểu bước vào một hiệu bánh vậy”, Strout nói với tờ chuyên đề Fifth Wednesday. “Bạn sẽ tìm ra cũng có những người khác sống như thế”.
5. Carola Dibbell - The Only Ones
Trong nhiều năm, người gốc New York Dibbell đã được biết đến nhiều hơn với vai trò người phê bình nhạc rock ở The Village Voice. “Ở một vị trí đầy non trẻ thiếu được tôn trọng như thế này, bạn có thể thô tục, có thể cá nhân, a-ma-tơ và tham vọng, tất cả cùng một lúc, và thực sự được đọc”, bà nói trong một bài phỏng vấn với Black Clock năm 2013. “Nó cho tôi cơ hội được làm việc với những tiếng nói, giai điệu, sự bất trật tự mà tôi đã khám phá ra từ những tác phẩm chưa thực sự được đọc.”
Phong cách này thể hiện rõ nét trong tiểu thuyết đầu tiên của Dibbell, The Only Ones (Tạm dịch: Những người duy nhất), xuất bản năm 2015, một tháng trước ngày sinh nhật lần thứ 70 của bà. “Đó là một sự kiện bước ngoặt khi tác phẩm tôi đã dành rất nhiều tâm huyết được giới thiệu đến toàn thế giới…” bà trả lời Two Dollar Radio, nhà xuất bản của mình, trong một bài hỏi&đáp. “ Tôi nghĩ về hình dạng của cuộc sống với thành công nở muộn này. Nó thực sự, thực sự rất ngọt ngào. Nó cũng đã ngọt ngào ở tuổi 60 rồi. Cả 50 nữa.”
6. Robin Black - If I Loved You, I Would Tell You This: Fiction
Tác giả của Life Drawing (Tạm dịch: Vẽ cuộc sống) và If I Loved You, I Would Tell You This (Tạm dịch: Nếu yêu tôi sẽ nói điều này) (xuất bản khi Black 52 và 48 tuổi) đã đặt ra vấn đề về tôn vinh thành tựu văn học dựa theo lứa tuổi trên The New York Times. “Những nhà văn mới nổi là những nhà văn mới nổi”, bà viết. “Trong khi tôi cũng nghi ngờ việc mình sẽ được chọn vào một trong những giải thưởng danh giá mà mình xứng đáng, điều khiến tôi mệt mỏi không ngừng là tôi thậm chí không thể thua vì chính chất lượng tác phẩm của mình.” (mà lại vì tuổi) Bà giải thích rằng có những đặc quyền đi kèm với việc có thể xuất bản khi còn đang trẻ — một phong cách sống cho bạn đủ thời gian viết lách, một điều có thể là xa xỉ đối với những người sáng tạo khác trước khi họ có được thành tựu cho riêng mình.
7. Lydia Netzer - Shine Shine Shine
Netzer đã nói điều này về quá trình viết của mình trên blog: “Tôi có thể viết được bản thảo hoàn chỉnh theo cách của mình, nhưng có lẽ sẽ tốn hàng năm để có được loại động lực đó. Tôi có một cuốn sổ ghi lại những ý tưởng, những trích dẫn của nhân vật, ý tưởng về bối cảnh, v.v… Nhờ đó tôi không bị lỡ nhịp suy nghĩ giữa các bản thảo cách nhau hàng năm trời. Với Shine Shine Shine, mất 10 năm để tôi có thể đưa nó cho đại diện NXB và xem như nó đã hoàn thành.”
Cuốn sách bà nhắc đến chính là tiểu thuyết đầu tay, xuất bản năm 2012 khi Netzer ngoài 40 tuổi, nói về chủ đề những người máy, sự lãng mạn và cố gắng hòa nhập với một thế giới không thuộc về bạn. Cuốn sách đã được New York Times Notable Book giới thiệu và dẫn đến hai cuốn tiếp theo của Netzer: Everybody’s Baby(Tạm dịch: Ai cũng là trẻ con) và How to Tell Toledo from the Night Sky (Tạm dịch: Nói với Toledo từ trời đêm).
8. Rachel Cantor - A Highly Unlikely Scenario
Cantor xuất hiện với tư cách tiểu thuyết gia lần đầu tiên vào năm 2014 với A Highly Unlikely Scenario: or, a Neetsa Pizza Employee’s Guide to Saving the World (Tạm dịch: Một kịch bản bất khả: hoặc hướng dẫn cứu thế giới từ một nhân viên Neetsa Pizza). Câu chuyện của bà theo chân Leonard, một nhân viên của Neetsa Pizza có công việc tiếp thu và giải quyết những phàn nàn của khách hàng nhưng đã vướng vào những câu hỏi về thời gian, không gian và xã hội khi gặp Marco Polo.
Là một tác giả khác xuất hiện ở tuổi sau 40, Cantor nhắc đến trong một cuộc phỏng vấn: “Tôi đã biết từ năm 8 tuổi rằng mình muốn trở thành một nhà văn; nhưng, tôi không thực sự viết một cách nghiêm túc cho đến tận khi 35 tuổi.” Bà ghi lại những cuộc hội thảo và giáo viên có ảnh hưởng để tìm được tiếng nói của mình, và điều đó đã có hiệu quả: Tiểu thuyết đầu tiên của Cantor đã nhận được những đánh giá cao từ các nơi như The New York Times, và cuốn thứ hai của bà, Good on Paper (Tạm dịch: Điều tốt đẹp trên trang giấy) sẽ xuất hiện vào tháng 1 năm 2016.
9. Marian Palaia - The Given World
Hành trình của Palaia trong The Given World (tạm dịch: Thế giới trao đi) là một minh chứng cho việc có thể tốn rất nhiều năm, ở rất nhiều nơi để một người có đủ trải nghiệm viết nên cuốn sách đầu tiên của mình. Tác giả, người hoàn thành bằng MFA ở tuổi 50, đã gọi California, D.C., Montana, Hồng Kông, và thành phố Hồ Chí Minh là nhà của mình.
“Mọi nơi bạn đến và mọi thứ bạn làm sẽ thêm vào một trải nghiệm trong lúc bạn viết”, bà trả lời trong một cuộc phỏng vấn với Bloom. “Nếu tôi làm đúng, thì không phải tất cả các nhân vật đều là những phiên bản khác nhau của tôi, hoặc của nhóm nhỏ những điều quen thuộc đã ở quanh tôi trong suốt cuộc đời.” Những từ hoàn hảo để đem theo trong những ngày làm việc mệt mỏi và những chuyến đi dài đó – là ít nhất bạn đang có được những câu chuyện hay.
10. Jo Ann Beard - The Boys of My Youth
Beard đang ở độ tuổi giữa 40 khi cuốn hồi kí The Boys of My Youth (Tạm dịch: Những cậu bé trong tuổi trẻ của tôi), sê-ri những câu chuyện kể về những khoảnh khắc tuổi thơ của bà, xuất bản năm 1999. Nó được rút ra từ một đoạn trích, “The Fourth State of Matter”, trên The New Yorker, trong đó Beard kể lại chi tiết những trải nghiệm của mình trong một vụ nổ súng hàng loạt ở Đại học Iowa. Tác giả chi tiết, ngắn gọn này thực sự bắt đầu theo đuổi nghiệp sáng tạo của bà một một lĩnh vực khác, hội họa. Trong một cuộc phỏng vấn với tạp chí BOMB, bà giải thích, “Tôi đã tham gia một lớp viết và nhận ra có một cách khác để mình thể hiện bản thân mình tốt hơn.”
Theo bookaholic